Câu chuyện phim là dị bản kinh dị đẫm máu lấy cảm hứng từ truyện cổ tích nổi tiếng Tấm Cám, nội dung chính của phim xoay quanh Cám - em gái cùng cha khác mẹ của Tấm. Bộ phim mang đến một góc nhìn hoàn toàn khác về Tấm Cám khi sự thay đổi đến từ người nuôi cá bống lại là Cám. Cô bé có ngoại hình dị dạng, khiến cả gia đình bị dân làng cho là phù thủy. Cũng vì thế mà Cám mới là đứa con bị đối xử tệ bạc, bắt phải lựa gạo chứ không phải Tấm.
Cám đã mang đến một làn gió mới, biến câu chuyện cổ tích quen thuộc thành một thế giới đầy ám ảnh và rùng rợn. Bộ phim không chỉ khơi dậy sự tò mò về những bí ẩn ẩn sâu trong câu chuyện dân gian, mà còn gợi mở những suy nghĩ về cách tổ tiên đã gửi gắm tâm tư và mong ước của mình vào những câu chuyện tưởng chừng như chỉ là hư cấu.
Dù đạo diễn Trần Hữu Tấn có sự lên tay rõ rệt so với Kẻ Ăn Hồn, thế nhưng phim vẫn còn một vài hạt sạn đáng tiếc. Phim được quay ở Quảng Trị và Huế. Trong một vài cảnh quay, dân làng nói tiếng miền Trung. Song, toàn bộ gia đình Hai Hoàng lại nói giọng Nam còn Bờm lại nói giọng Bắc. Việc lồng tiếng cho nhiều nhân vật gây tụt mood khi khẩu hình và âm thanh phát ra đôi khi không trùng khớp. Phần lời thoại pha trộn giữa hiện đại và cổ trang một cách khó hiểu. Nhạc phim không thật sự hay, nhiều lúc còn lồng ghép khá lạc quẻ.
"Cám" đã thành công trong việc lột tả một câu chuyện quen thuộc với góc nhìn hoàn toàn khác, mang đến cho khán giả một trải nghiệm kinh dị đậm chất tâm lý và u tối. Bộ phim là một bước đột phá không chỉ về mặt nội dung mà còn về phong cách thể hiện, xứng đáng được xem là tác phẩm kinh dị đáng chú ý trong làng điện ảnh Việt.
Mọi thứ trong phim Cám đều được thực hiện vô cùng chỉn chu về mặt hình ảnh và kỹ thuật điện ảnh, đó là điều khán giả đã được thưởng thức tại rạp phải công nhận. Nhưng xét trên tổng thể, Cám vẫn để lại nhiều bỏ ngỏ và nuối tiếc cho người xem khi rời rạp bởi nhiều chi tiết chưa được giải quyết thoả đáng.
Thay đổi nguyên mẫu nhân vật cùng việc cài cắm plot-twist là chìa khóa giúp Cám đánh thức sự tò mò. Chỉ có điều, đứa con tinh thần của Trần Hữu Tấn lại rơi vào cái bẫy “bình mới, rượu cũ” khi nội dung thiếu sự đầu tư, lại nhiều lỗ hổng - vấn đề cố hữu với kịch bản phim kinh dị Việt. Việc ôm đồm tình tiết cũng khiến Cám ngày càng lê thê, lãng phí chất liệu tiềm năng.