Phim điện ảnh (hay phim lẻ, phim truyện nhựa) và cũng thường được gọi là phim chiếu rạp là khái niệm được sử dụng để chỉ những tác phẩm phim được được xây dựng dựa trên một cốt truyện thống nhất, trọn vẹn có thể được xem toàn bộ trong một lần phát duy nhất.
Trước đây, các bộ phim này chỉ có thể được xem thông qua các rạp chiếu phim hoặc những đĩa DVD, Blu-ray nhưng ngày nay, khái niệm phim điện ảnh cũng mở rộng hơn. Nó bao gồm cả những bộ phim được sản xuất mà chỉ được chiếu trên nền tảng trực tuyến hoặc môi trường kỹ thuật số.
Khác với phim ngắn hoặc phim truyền hình, phim điện ảnh thường có yêu cầu khắt khe về mặt kỹ thuật sản xuất với chất lượng khung hình, màu sắc và dàn dựng đa phần cao hơn rất nhiều.
Ngoài ra một yếu tố giúp phân biệt phim điện ảnh so với các thể loại khác nằm ở thời lượng trình chiếu của nó. Phim chiếu rạp ngày nay có thời lượng trong khoảng từ 90 đến 120 phút. Một số tác phẩm hiện cũng bắt đầu dài hơn đến 180 phút. Cá biệt nhiều dự án cũng có thời gian chạy kéo dài đến hơn 240 phút (4 giờ đồng hồ) như bộ phim Zack Snyder's Justice League ra mắt hồi đầu năm 2021 trên nền tảng HBO Max.
Dẫu vậy, đó vẫn chưa phải là giới hạn của một dự án phim điện ảnh. The Innocence, tác phẩm ra mắt năm 2019 thậm chí còn đạt đến thời lượng không tưởng với 1265 phút (hơn 21 giờ đồng hồ). Dẫu vậy, các bộ phim có thời lượng lớn đến vậy thường không phải là các tác phẩm được công chiếu rộng rãi hay phục vụ khán giả đại chúng, nó thường chỉ mang tính thử nghiệm của các nhà làm phim.
Nhưng trên thực tế, để có thời lượng kéo dài đến hàng giờ đồng hồ như hiện nay, phim điện ảnh ban đầu cũng chỉ xuất phát điểm với vài phút thậm chí vài giây chiếu ngắn ngủi.
Đó là thời kỳ của những chiếc máy xem hình Kinetoscope do công ty của Thomas Edison phát minh. Với kết cấu đơn giản và các cuộn phim được trải dọc ra sau đó kéo liên tục qua các thanh trục, điều này đã hạn chế rất nhiều thời lượng chiếu của một bộ phim do sự cồng kềnh của nó.
Dẫu vậy cho đến khi Woodville Latham và hai cộng sự William Kennedy Laurie Dickson cùng Eugene Lauste phát minh ra một thứ được gọi là Vòng lặp Latham vào năm 1896, thời lượng của phim điện ảnh đã có một bước thay đổi mang tính bước ngoặt.
Việc sắp xếp lại cuộn phim theo dạng hình tròn đã khiến cho các máy chiếu sử dụng Vòng lặp Latham (phải) nhỏ gọn và có thể trình chiếu một tác phẩm dài hơn so với máy chiếu của Edison (trái)
Vòng lặp này tái cấu trúc lại cách các cuộn phim được sắp xếp trong máy chiếu. Nó bao gồm 2 vòng cuộn được cuộn tách biệt với nhau. Khi máy chiếu hoạt động, các khung hình sẽ bắt đầu chạy liên tục từ cuộn phim bên trên xuống cuộn phim bên dưới.
Điều này tiết kiệm không gian buồng máy và cho phép tạo ra các thước phim dài hơn tại rạp. Cả hai loại máy chiếu đều sử dụng các tấm phim đục lỗ tuy nhiên, phát minh của Latham đã tỏ ra vượt trội hơn rất nhiều so với cách thức trình chiếu trước đây của Edison.
Ngày nay, các bộ phim đa phần được lưu trữ dưới dạng kỹ thuật số mà không thông qua hình thức lưu trên cuộn phim cổ điển do sự chuyển đổi mô hình chiếu phim với các máy chiếu điện tử mới. Thời lượng của bản chiếu vì thế cũng được kéo dài hơn đáng kể nhờ khả năng lưu trữ ngày càng cao của các bộ nhớ điện tử.